Bầu cử ĐBQH khóa XV nhiệm kỳ 2021 – 2026 lần này có mốt số nét khá đặc biệt đó là có nhiều người đã tự ứng cử để tham gia vào ĐBQH, rõ ràng đây là sự vinh dự, đáng tự hào vì có rất nhiều người đang mong muốn cống hiến tài năng, trí tuệ, đức độ để phục vụ cho sự phát triển của đất nước. Hoạt động tự ứng cử của nhiều công dân còn cho thấy tinh thần dân chủ, bình đẳng trong công tác bầu cử, đó cũng là các quyền cơ bản được Hiến pháp nước ta thể hiện rất rõ ràng và cần được tôn trọng, bảo vệ. Tuy nhiên, dưới nhiều góc độ khác nhau chúng ta có thể xem xét, đánh giá khách quan một số tồn tại đang diễn ra, đó là một số người tự ứng cử chỉ vì mục đích “phá bĩnh”, chống đối. Điển hình cho vấn đề này là việc ông Nguyễn Đình Cống, một người mang tầm trí thức với chức danh Giáo sư, tuy nhiên đây cũng không phải là điều tốt đẹp gì cho xã hội mà ngược lại đó lại là cách thể hiện sự bất mãn, kháng cự xã hội của ông Nguyễn Đình Cống.
Mặc dù đã ở tuổi xế chiều đáng lý ra như những người khác đang vui vầy bên con cháu, chăm sóc cuộc sống về già thì ông Nguyễn Đình Cống lại tự chọn cho mình lối đi không giống ai, con đường mà ông Cống Chọn là quay lưng với xã hội để người đời chỉ trỏ, trầm trồ về một người già mà đổ đốn. Ông Cống tự ứng cử vào ĐBQH với tư cách là một công dân không phải vì mục đích chung của đất nước. Ông Nguyễn Đình Cống đã và đang dùng chính sự hiểu biết, tầm tri thức kiêu ngạo của mình vào mục đích gây ra sự bất ổn về chính trị, sự hỗn loạn trong xã hội.
Nếu như chúng ta quan tâm đến tài khoản facebook của Nguyễn Đình Cống thì sẽ thấy được trong giai đoạn chuẩn bị cuộc bầu cử ĐBQH sắp tới được ông Cống dành thời gian quan tâm rất nhiều, một số bài viết, bình luận, chia sẻ của Y đều với một mục đích duy nhất đó là gây ra sự hiểu nhầm, mất niềm tin vào Đảng, chính quyền. Nguyễn Đình Cống dường như đang mắc phải hội chứng nhìn đâu cũng thấy tiêu cực, nhìn đâu cũng thấy bất cập, có lẽ rằng đó cũng là yếu tố tác động lớn đến nhận thức của Y, điều này dẫn đến các hành vi, hoạt động chống đối của ông Cống.
Ông Cống còn tự mình tượng tượng ra cảnh nếu như ông ứng cử thành công ĐBQH thì xã hội sẽ trở nên tốt hơn và ông còn tự huyễn với năng lực của mình. Ông Cống cho rằng “Nếu vào được Quốc hội tôi sẽ không chịu bị biến thành nghị gật. Nghị gật có hai loại. Loại một là tự mình, loại hai bị biến thành. Tôi không thuộc loại một và kiên quyết không trở thành loại hai dù có được mua chuộc như thế nào hoặc chịu những áp lực nặng đến đâu......Để cho hai thành phần này vào chiếm ghế ở Quốc hội là một sự lãng phí lớn về trí tuệ của dân tộc, là một sự coi thường vai trò của cơ quan quyền lực cao nhất.” Có lẽ rằng, chính sự bất mãn, tiêu cực của ông Cống đã dẫn đến sự hoang tưởng quá độ của ông về tình hình chính trị - xã hội đất nước. Những gì mà ông Cống đã, đang và sẽ thực hiện với vai trò người tự ứng cử ĐBQH thì có lẽ rằng kể cả khi ông Cống trở thành ĐBQH thì đất nước cũng khó bề tiến bộ, phát triển đi lên. Chính vì lẽ đó, rất nhiều người dân không đủ niềm tin để giao cho ông cái quyền ĐBQH mà đáng lẽ ra người dân sẽ được hưởng nhiều thành quả, thay vào đó lại là những hậu quả khó lường.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét