31/5/21

NGUYỄN VĂN ĐÀI LẠI TIẾP TỤC “SỦA” BẬY

 Bầu cử đại biểu quốc hội khóa XV nhiệm kỳ 2021-2026 là sự kiện chính trị quan trọng, góp phần xây dựng và hoàn thiện Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân. Thế nhưng, đi ngược lại với mong muốn đó, với mưu đồ chống phá, các thế lực thù địch vẫn đang tiến hành nhiều hoạt động chống phá bầu cử quyết liệt. Trong đó, tiêu biểu là đối tượng Nguyễn Văn Đài – một con buôn chính trị chính hiệu.

“Đánh hơi” được những khoản lợi đến từ việc chống phá cuộc bầu cử đại biểu Quốc hội khóa XV của Việt Nam, gần đây Nguyễn Văn Đài đã nhiều lần rêu rao những luận điệu xuyên tạc, sai trái về Quốc hội và công tác bầu cử đại biểu Quốc hội trong thời gian tới. Những luận điệu vô căn cứ được Đài tung ra hoàn toàn dựa trên nhận định chủ quan, phiến diện, một chiều, tiêu cực của y. Cùng với đó, hắn liên tục đăng lên facebook cá nhân kêu gọi người thân, bạn bè của hắn và của các đối tượng chống phá ở hải ngoại không đi bỏ phiếu bầu cử Quốc hội và hội đồng nhân dân các cấp ngày 23/5/2021.



Tuy nhiên, hắn đâu biếu rằng, bản thân hắn không có quyền của một công dân Việt Nam thì làm gi có đủ tư cách để bàn luận về việc bầu cử Quốc hội. Nguyễn Văn Đài từng tốt nghiệp Đại học Luật Hà Nội. Nếu biết mình là ai, sống đúng với trách nhiệm của một công dân Việt Nam, tuân thủ pháp luật thì chắc chắn Đài đã có một chỗ đứng nhất định trong xã hội chứ không phải sống cuộc sống bấp bênh xứ người như hiện tại. Tuy nhiên, thay vì vậy, Nguyễn Văn Đài lại lựa chọn con đường chống phá đất nước. Đặc biệt, Đài còn là một trong những thành viên chủ chốt của cái gọi là “Hội anh em dân chủ”, thực hiện các hoạt động tuyên truyền chống Nhà nước, chống phá nhằm thay lật đổ chính quyền nhân dân, thay đổi thể chế chính trị tại Việt Nam để xây dựng chế độ “đa nguyên, đa đảng”, “tam quyền, phân lập”…

Với những hành vi phạm tội của mình, Nguyễn Văn Đài đã bị kết án 15 năm tù và 5 năm quản chế 5 năm về tội “Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”. Sau đó, với chính sách nhân đạo, Đài đã được ra tù và sang Đức định cư. Tuy nhiên, từ khi sang Đức, Nguyễn Văn Đài vẫn tiến hành nhiều hoạt động chống phá. Thông qua các công cụ như trang facebook “Luật sư Nguyễn Văn Đài”, nhóm facebook “Luật Sư Nguyễn Văn Đài và Bạn Bè”, kênh Youtube “Luật sư Nguyễn Văn Đài”… y đã tung ra nhiều bài viết, thông tin, video bình luận có nội dung sai sự thật, mang tính chất công kích chế độ, công kích Đảng, Nhà nước Việt Nam, kích động hoạt động chống đối, cổ súy đa nguyên, đa đảng…

Gần đây, khi công tác bầu cử đại biểu Quốc hội khóa XV sắp diễn ra, Nguyễn Văn Đài tiếp tục kêu gọi người dân tẩy chay bầu cử thông qua nhưng bài viết bày tỏ quan điểm cá nhân nhưng quy chụp cho cả một chế độ, gây bức xúc trong quần chúng nhân dân.

Bầu cử đại biểu Quốc hội là quyền lợi của mỗi người dân Việt Nam, là cách thức để người dân thực hiện quyền làm chủ của mình thông qua việc lựa chọn đại biểu mà mình tín nhiệm tham gia vào cơ quan đại biểu cao nhất của Nhân dân. Đây là phương thức để người dân thực hiện quyền làm chủ, thể hiện ý chí và nguyện vọng của bản thân vào công cuộc xây dựng đất nước. Đài “kêu gọi” không đi bầu, thì chẳng phải là đang xúi giục người dân Việt Nam tự bỏ đi quyền lợi của chính mình, tự đạp đổ nền dân chủ mà cha ông ta đã phải hi sinh xương máu để có được hay sao?

Những luận điệu sai trái, xấu độc về bầu cử đại biểu Quốc hội thực  tế chỉ cho thấy rõ bộ mặt phản diện, chống phá của Nguyễn Văn Đài. Sự thật thì từ khi định cư ở nước ngoài, Nguyễn Văn Đài cũng chẳng có tài cán gì để có thể có được một công việc ổn định. “Cần câu cơm” duy nhất mà Nguyễn Văn Đài có thể sử dụng là nghề “dân chủ”, nghề “buôn chính trị”. Vì vậy nên dù chẳng còn liên quan gì đến Việt Nam nhưng Nguyễn Văn Đài vẫn liên tục “sủa bậy”, xuyên tạc thông tin, tình hình tại Việt Nam, tiến hành các hoạt động công kích, chống phá Việt Nam để nhận được vật chất từ các thế lực thù địch./. 

CÁI KẾT CỦA VIỆC ĐƯA TIN SAI LỆCH!

 Trong lúc hệ thống chính quyền và người dân tỉnh Bắc Giang đang tập trung tất cả nguồn lực để phòng chống dịch Covid-19 và tìm các biện pháp hỗ trợ cho nông sản của người dân thì lại xuất hiện những luận điệu xuyên tạc, sai sự thật gây hoang mang cho dư luận nhân dân, và điển hình trong đó và việc một số đối tượng tung tin vải thiều bị ép giá còn 2.000 đồng/kg.


Trước thông tin sai sự thật gây hoan mang dư luận, Công an huyện Lục Ngạn vào cuộc điều tra xác định tài khoản facebook “Minh Leo” là của anh Leo Văn M. (SN 1991, trú tại xã Qúy Sơn, Lục Ngạn) với hành vi đăng tìa thông tin sai sự thật về việc vải thiều bị ép giá còn 2.000 đồng/kg khiến dư luận xôn xao từ ngày 27/5/2021.

Anh M. hừa nhận sử dụng facebook cá nhân để đăng tải nội dung gây hiểu lầm về giá vải Lục Ngạn, gây hoang mang trong nhân dân về việc tiêu thụ vải. Anh M. đã nhận thức được hành vi của mình và gỡ bài viết, đính chính lại thông tin, cam kết sẽ không tái phạm.

Theo trần tình của anh M., do vải của gia đình không được đẹp nên thương lái trả giá 8.000 đồng/kg nhưng anh không bán. Tới gần trưa, anh đến điểm thu mua của bà Nguyễn Thị H. (thôn Kim 1, xã Phượng Sơn, Lục Ngạn) để bán. Tuy nhiên, bà H. không mua vì đã đủ hàng. Vì mệt mỏi và bức xúc nên M. mang vải cho người quen rồi về nhà đăng tin bị ép giá còn 2.000 đồng/kg.

Hành động này của M không chỉ khiến cho những dân dân ở Bắc Giang và những những người trồng vải mà còn khiến cuộc chống dịch Covid đã khó khăn lại còn vất vả hơn. Mong rằng bài học lần này của M có thể là tấm gương răn đe cho những người khác. Thay vì lên mạng đưa tin ra thì tại sao không chung sức cùng nhân dân và chính quyền để chống dịch??? Thay vì gây hoang mang dư luận thì hãy tuân thủ các quy định về phòng chống dịch, ở trong nhà nếu không thật cần thiết ra ngoài và tuân thủ 5K.

CHÍNH NHỮNG CHIẾN SỸ MỚI LÀ NGƯỜI TRỰC TIẾP CỨU LẤY NGƯỜI DÂN!

 Trước sự việc lùm xùm của Hoài Linh chưa chuyển số tiền do các “mạnh thường quân”, các fan ủng hộ cho đồng bào miền Trung gặp thiên tai, bão lũ thì xuất hiện những bình luận ủng hộ việc làm của các nghệ sĩ của các fan ủng hộ các nghệ sĩ.

Trên fanpage của Trấn Thành, khi nhiều người khác vào đòi anh nghệ sĩ này minh bạch số tiền đã kêu gọi ủng hộ được hồi tháng 11 năm ngoái thì một số lượng fan lại cho rằng, cộng đồng mạng đang làm khổ các nghệ sĩ quá nhiều, khi vừa bắt họ làm từ thiện, vừa bắt họ phải kê khai giải ngân với hàng tá giấy tờ, sổ sách. Và hơn nữa, nếu cứ bóc mẽ thế này, thì nghệ sĩ không dám từ thiện nữa thì…ai cứu dân.


Đúng thật là nực cười, ai mới là người trực tiếp cứu dân đây? Chính các chiến sĩ áo xanh, áo trắng và lực lượng tình nguyện (đủ màu áo) đã cứu dân, giúp đỡ người dân vượt qua lũ lụt, khó khăn. Không có các nghệ sĩ đi từ thiện thì người dân gặp khó khăn, bão lũ thì người dân vẫn được giúp đỡ, vẫn vượt qua khó khăn đấy thôi. Không có các nghệ sĩ thì dân tôi vẫn vượt qua đó thôi, đừng có lấy hết công sức, vất vả của các lực lượng khác để đánh bóng tên tuổi cho họ.

Năm 2020 là minh chứng điển hình nhất với sự hy sinh của rất nhiều cán bộ chiến sĩ khi giúp đỡ những người dân ở miền Trung, đặc biệt trong đó có những người chiến sỹ mới mười tám, đôi mươi chưa một lần nói lời yêu ai, họ đã anh dũng ra đi vì lý tưởng cao đẹp bỏ lại sau lưng là cha mẹ, người thân, những lời hứa, những ước mơ của tuổi trẻ còn dang dở.

Thử hỏi rằng trong lúc những chiến sĩ áo xanh, áo trắng đang lao vào vùng tâm lũ giúp đỡ người dân thì các nghệ sỹ thì làm gì? Chúng tôi không phủ nhận những đóng góp to lớn của một bộ phận đứng lên kêu gọi mọi người ủng hộ đồng bào bị ảnh hưởng bởi thiên tai, bão lũ. Nhưng các bạn cũng đừng vì vậy mà thần tượng họ quá, để rồi các bạn phải thốt ra những lời kém thông minh nếu không muốn nói là ngu dốt “Không có nghệ sỹ ai sẽ cứu dân?”.

Việc làm từ thiện không chỉ duy nhất mỗi nghệ sỹ họ mới làm được, mà nó được xuất phát từ những tấm lòng cao quý của toàn thể nhân dân và dĩ nhiên họ có nhiều cách khác để thực hiện chứ không nhất thiết phải bấu víu, nhờ vả vào nghệ sĩ để cứu dân nhé.

Các bạn đừng vội nói không có nghệ sỹ thì ai cứu dân? Mà hãy nhìn ra phía trước các bạn có những lá chắn sống, đang từng ngày, từng giờ phục vụ Tổ quốc, phục vụ các bạn. Họ đang “Thức cho dân ngủ, gác cho dân vui chơi, lấy niềm vui, hạnh phúc của nhân dân làm niềm vui, lẽ sống cho đời”/.

GIỚI CHỐNG CỘNG LÀ MỘT NHÓM NGƯỜI MẠO DANH DÂN CHỦ

 Như thông lệ, trong dịp kỷ niệm ngày thống nhất đất nước vừa qua (30/04/2021), giới chống Cộng lại ồ ạt mở một chiến dịch truyền thông bốc thơm chế độ Việt Nam Cộng hòa, đồng thời công kích chính thể hiện nay. Chẳng hạn, kênh Youtube của đảng Việt Tân đã đăng một clip phỏng vấn nhà dân chửi Nguyễn Văn Đài, trong đó Đài mô tả 46 năm vừa qua như một cuộc “đấu tranh bền bỉ” của “nhân dân Việt Nam”, nhằm “xóa bỏ chế độ độc tài Cộng sản” nhằm “xây dựng nước Việt Nam tự do, dân chủ, đa đảng”:



Tuy nhiên, dường như tuyên bố của Nguyễn Văn Đài chỉ phản ánh một ảo tưởng của Đài và Việt Tân, chứ không hề phản ánh sự thật. Trong thực tế, các nhóm chống Cộng chỉ chiếm một tỉ lệ rất nhỏ trong dân số Việt Nam, và đa số họ không tôn trọng người dân, cũng không có ý thức dân chủ.

 Để biết các nhà chống Cộng có tôn trọng người dân hay không, hãy nhìn Phạm Đoan Trang chửi những những người dân không cùng quan điểm với mình là “lũ lợn”:



Để biết các nhà chống Cộng có lý tưởng nhân quyền hay không, hãy nhìn Chu Mộng Long đòi thiêu sống các bệnh nhân nhiễm COVID-19 cố tình trốn cách ly y tế:



Để biết các nhà chống Cộng có lý tưởng dân chủ hay không, hãy nhìn đảng Việt Tân và Nguyễn Văn Đài kêu gọi người dân chống Cộng bằng đủ thứ phương pháp hại dân hại nước – như đổi nội tệ lấy ngoại tệ trong dịch bệnh, biểu tình kẹt xe, kích động chiến tranh:









Nếu các nhà chống Cộng có lý tưởng dân chủ, họ đã tôn trọng ý nguyện và cuộc sống của người dân, thay vì định hy sinh cuộc sống của người dân để phục vụ mục đích của họ. Giới chống Cộng là một nhóm người mạo danh dân chủ, và sự mạo danh này cần phải chấm dứt.

Vì sao giới chống Cộng tranh cãi về cuộc bầu cử Quốc hội của Việt Nam?

 Hiện nay, bộ phận người Việt thân phương Tây và chống Nhà nước đang có hai thái độ đối nghịch về cuộc bầu cử đại biểu Quốc hội khóa XV, sẽ diễn ra vào ngày 23/05/2021 này. Ở một bên, giới NGO và một số nhà chống Cộng nhiệt tình ủng hộ ứng cử viên độc lập Lương Thế Huy, vốn đại diện cho nhiều quan điểm chính trị của họ. Ở bên đối nghịch, nhiều nhà chống Cộng cực đoan hơn kêu gọi tẩy chay cuộc bầu cử Quốc hội khóa XV, và rêu rao rằng bất cứ ai ứng cử hoặc đi bầu đều là những người cộng tác với Nhà nước. Vì sao giới chống Cộng lại phân hóa trong vấn đề này? Vì một số hội đoàn cần khai thác triệt để “vùng xám” giao giữa mô hình chính trị độc đảng ở Việt Nam và mô hình chính trị đa đảng kiểu phương Tây, trong khi những hội đoàn chỉ được lợi nếu chống lại “vùng xám” đó.



Giới NGO và đa số các nhà chống Cộng hoạt động công khai trong nước thuộc nhóm muốn khai thác triệt để “vùng xám” giữa hai mô hình. Họ muốn biến tranh cử thành một hoạt động bình thường và quen thuộc ở Việt Nam, qua đó dần hình thành các tập quán sinh hoạt chính trị của mô hình dân chủ đa đảng. Họ đi đến lựa chọn này vì họ đang hoạt động công khai ở Việt Nam, phải ít nhiều tuân thủ pháp luật Việt Nam, và phải thuyết phục người dân rằng văn hóa dân chủ đa đảng là chuyện bình thường, chính đáng ngay cả trong môi trường Việt Nam. Thành công của họ trong những hoạt động vừa nêu sẽ quyết định họ có hay không nhận được nhiều khoản tài trợ công khai từ phương Tây, trong lúc phương Tây đang cần giữ hòa khí với Việt Nam để cùng Việt Nam ứng phó với Trung Quốc.

Trong khi đó, đa số các nhà chống Cộng ở hải ngoại chỉ được lợi nếu chống lại “vùng xám” này. Khi làm vậy, họ sẽ đánh trúng tâm lý hận thù của những ông bà cờ vàng sồn sồn ở hải ngoại, đồng thời tránh bị các nhóm cạnh tranh vu là “gián điệp Cộng sản”. Thế là họ gân cổ lên kêu gọi tẩy chay bầu cử Quốc hội, dù hành động của họ chỉ gây thêm chia rẽ trong giới chống Cộng, chứ chẳng ảnh hưởng gì đến các diễn biến ở Việt Nam. Thật buồn cười, khi cộng đồng cờ vàng cực đoan tin rằng màn “tẩy chay” của họ có thể thành công, và vì thế tiếp tục bỏ tiền ra nuôi họ.

Mỹ và Phương Tây cần học hỏi các nền văn hóa và thể chế khác trong cách ứng phó với đại dịch?

 Không ít nhà chống Cộng vẫn đang xem các giá trị của chủ nghĩa tư bản của Mỹ và phương Tây – như tự do cá nhân và thị trường tự do – là hệ chuẩn mực duy nhất đúng. Họ không hiểu rằng từ khi dịch COVID-19 bùng phát đến nay, giới trí thức ở các nước phương Tây đã liên tục xét lại hệ chuẩn mực này, do bị shock trước các thiệt hại về mặt kinh tế và nhân mạng của phương Tây trong đại dịch. Trong khi không ít người dân Âu-Mỹ tiếp tục nhân danh tự do dân sự để vi phạm các quy định về đeo khẩu trang và giãn cách xã hội, còn chính giới cánh hữu thì nhân danh tự do kinh tế để thúc người dân đi làm bất chấp số ca lây nhiễm đang tăng cao; việc phương Tây đi chậm hơn Trung Quốc trong cả khâu phục hồi kinh tế lẫn khâu kiểm soát dịch bệnh đã cho thấy chủ nghĩa tư bản không phải là phương thuốc thần chữa bách bệnh. Thêm nữa, việc người giàu ngày càng giàu lên, còn người nghèo thì ngày một nghèo đi trong đại dịch đã cho thấy dường như người nghèo đang phải hy sinh tính mạng để nuôi người giàu, chứ không phải để cứu nền kinh tế.



Trong bối cảnh đó, Hubert Testard, tác giả của cuốn “Đại dịch, sự chuyển hướng của thế giới”, đã bình luận rằng dịch COVID-19 đang khiến toàn cầu hóa nghiêng về phía Đông Á và Đông Nam Á nhiều hơn, do công tác phòng dịch tại đây hiệu quả hơn. Trong một cuộc phỏng vấn mới được tờ Asialyst tiến hành hồi tháng 4, Testard đã liệt kê 3 yếu tố khiến khu vực này xử lý đại dịch tốt hơn phần còn lại của thế giới.

Yếu tố đầu tiên, theo Testard, là việc Đông Á và Đông Nam Á ứng phó rất nhanh với đại dịch. Ông viết: “Chúng ta có một nhóm các nước Đông Á với nhiều phương pháp ứng phó đại dịch khác nhau, tất nhiên, một bên là Trung Quốc rất chuyên quyền và một bên là Hàn Quốc, Đài Loan và Thái Lan. Nhưng tất cả các nước đó đều biết cách ứng phó rất nhanh. Con số tử vong trên đầu người ở các nước đó thấp hơn từ một trăm đến hai trăm lần so với ở phương Tây. Các nước đó đã biết thể hiện sự nhanh nhạy đáng kể khi đối mặt với một sự kiện chưa từng có. Họ, chắc chắn, đã có kinh nghiệm trước đây từ Hội chứng hô hấp cấp tính nặng (SARS) và các dạng đại dịch khác. Tuy nhiên, phản ứng của họ cực kỳ nhanh. Ngay từ ngày 31 tháng 12 năm 2019, Đài Loan đã cảnh báo WHO về một trường hợp lây nhiễm đáng lo ngại đang diễn ra ở Vũ Hán, và ngay từ ngày 2 tháng 1, họ đã thiết lập một cơ chế kiểm soát các máy bay đến từ Trung Quốc. Trong khi chúng ta, ở Pháp và châu Âu, chúng ta không hiểu điều gì đang chờ chúng ta cho đến tận cuối tháng 2 năm 2020.”

Kế đó, phải thừa nhận rằng các nước vừa nêu đã không đưa ra những giải pháp nửa với. Testard bình luận rằng “Các nước nói trên đã hành động một cách rất kiên quyết, không có các cuộc tranh luận nội bộ lớn, không giống như ở Hoa Kỳ và Châu Âu. Điều đó không có nghĩa là người châu Á là những người dễ bảo. Nhưng đó là những nước có nền văn hóa dựa trên giá trị của sự cấp bách và cộng đồng mạnh hơn ở Châu Âu. Nhật Bản là một trường hợp ngoại lệ, vì đã không thực hiện những biện pháp ứng phó đại dịch tương tự như các nước khác, vì về mặt pháp lý chính quyền trung ương không thể áp đặt việc phong tỏa – mà đó là quyết định của các chính quyền địa phương. Nhưng Nhật Bản là một đất nước có nền văn hóa dựa trên giá trị của sự giãn cách và thực tiễn ứng phó đại dịch rất mạnh, với thói quen bảo vệ bản thân và người xung quanh.”

Sau cùng, Đông Á và Đông Nam Á cũng nhanh nhạy hơn trong việc ứng dụng kỹ thuật số cho công tác phòng dịch. Testard viết: “Hàn Quốc, Trung Quốc và Đài Loan đã triển khai rất nhanh các ứng dụng kỹ thuật số để đối phó với tình hình. Trong ba tuần, một tháng, tất cả các loại ứng dụng đã hội tụ lại với nhau và giúp người dân biết được nguy cơ lây nhiễm hoặc các ổ lây nhiễm nằm ở đâu để tránh. Tương tự, các xét nghiệm đã được xác lập và nhanh chóng sẵn có cho công chúng. Phản ứng thông qua ứng dụng công nghệ được tiến hành nhanh hơn và hiệu quả hơn rất nhiều ở Đông Á so với phương Tây. Khi đại dịch nhanh chóng được kiềm chế, thì hậu quả kinh tế thiệt hại ít hơn và công cuộc phục hồi kinh tế diễn ra nhanh hơn. Chúng ta đã thấy xu hướng tăng trưởng ở Đài Loan, Hàn Quốc, Trung Quốc và Việt Nam, vào cuối năm 2020, một xu hướng không thấy ở Châu Âu và Bắc Mỹ. Tất nhiên ngày nay, phần còn lại của thế giới, và đặc biệt là Hoa Kỳ, cũng đang bước vào giai đoạn phục hồi nền kinh tế. Nhưng châu Á đang đi trước một bước, trong đó có sự bùng nổ kỹ thuật số. Họ đã thử nghiệm, trên quy mô lớn, rất nhiều giải pháp – thương mại điện tử, giáo dục từ xa hoặc chăm sóc y tế từ xa – và sẽ tiếp tục đà phát triển này. Việc có ở lại cuộc đua hay không là tùy thuộc vào chúng ta.”

Trong phần còn lại của cuộc phỏng vấn, Testard bình luận rằng 3 yếu tố vừa nêu sẽ giúp khu vực Đông Á và Đông Nam Á chủ động hơn phương Tây trong việc ứng phó với các nguy cơ toàn cầu sắp tới, như biến đổi khí hậu. Qua cuộc phỏng vấn này, chúng ta thấy việc trao đổi văn hóa không thể chỉ diễn ra theo một chiều: chính Mỹ và phương Tây cũng đang cần học hỏi từ các nền văn hóa và các thể chế khác.

KHI CÁC NHÀ CHỐNG CỘNG XÉT LẠI VIỆT NAM CỘNG HÒA

 Như thông lệ, trong dịp kỷ niệm ngày thống nhất đất nước vừa qua (30/04/2021), giới chống Cộng lại ồ ạt mở một chiến dịch truyền thông bốc thơm chế độ Việt Nam Cộng hòa. Chẳng hạn, trên fanpage của đảng Việt Tân, người ta có thể dễ dàng bắt gặp những bài viết ca ngợi quân đội VNCH anh dũng, kinh tế VNCH phát triển, con người VNCH văn minh…, đồng thời hạ nhục con người và chế độ ở miền Bắc khi đó. Nhưng nếu chế độ VNCH ưu việt về mọi mặt, lại nhận được lượng viện trợ áp đảo từ Mỹ và các đồng minh, thì vì sao họ lại thất bại một cách ê chề như vậy? Sự ưu việt của chế độ VNCH là sự thật, hay chỉ là một sự tự huyễn mà các nhóm chống Cộng hải ngoại tạo ra để vừa tuyên truyền, vừa tự xoa dịu?

Để trả lời câu hỏi trên, chúng ta hãy nghe một số nhà chống Cộng từng sống dưới chế độ VNCH thẳng thắn nhìn lại tính chính đáng của chế độ này.

Trần Ngọc Cư nhận xét rằng VNCH “là một nước bán máu mà ăn”, chỉ đánh thuê cho Mỹ để sống qua ngày chứ không hề có tinh thần độc lập. Điều này thể hiện rõ qua việc quân đội VNCH phình rất lớn nhờ viện trợ nước ngoài, trong khi nền sản xuất VNCH không hề phát triển. Vì vậy, không thể nói rằng VNCH sánh ngang các đồng minh khác của Mỹ như Hàn Quốc hay Singapore:



Trong khi đó, Cố Sự Quán nhận xét rằng quân đội VNCH không hề anh hùng. Thay vào đó, họ chỉ là một đạo quân nhận tiền của Mỹ để đánh theo lệnh Mỹ, bán máu người lính để duy trì phòng tuyến của khối tư bản trong Chiến Tranh Lạnh, chứ không hề có ý định thống nhất đất nước. Khi Mỹ ngừng cấp tiền, thì tướng tá VNCH cũng chạy hết sang Mỹ tị nạn, bỏ lại người dân:




Trần Ngọc Cư và Cố Sự Quán khẳng định rằng người dân và binh lính VNCH đã phải hứng chịu không ít hậu quả từ chiến tranh. Tuy nhiên, thay vì đơn thuần đổ lỗi cho chế độ miền Bắc về những hậu quả này, họ cũng chỉ ra rằng VNCH là một chế độ ngoại thuộc, thối nát, và không hề có ý định thống nhất đất nước. Huyền thoại về chế độ VNCH, mà giới chống Cộng cờ vàng cố sức tạo dựng, chỉ là một ảo ảnh để che giấu cái thực tế rằng họ đã thất bại một cách xứng đáng trong quá khứ, đồng thời không có viễn kiến chính trị nào cho tương lai. Nếu tiếp tục bám lấy ảo ảnh của chế độ VNCH, giới chống Cộng cờ vàng sẽ chỉ biết đánh thuê cho Mỹ từ thế hệ này sang thế hệ khác, và không bao giờ được nhìn nhận như những người Việt Nam có tự do, có danh dự.

Nhìn lại kịch bản của rận chủ trước sự kiện bầu cử ĐBQH khóa XV và HĐND các cấp nhiệm kỳ 2021-2026

 Giống như đến hẹn lại lên, cứ khi có sự kiện quan trọng là cái đám dận chủ và đồng bọn lại ra sức kêu gào thảm thiết và tìm mọi cách phá hoại. Sau khi không làm được gì to lớn gây ảnh hưởng đế sự thành công của Đại hội toàn quốc lần thứ XIII của Đảng Cộng sản Việt Nam, thì tiến tới cuộc bẩu cử Đại biểu quốc hội khóa XV và Hội đồng nhân dân các cấp nhiệm kỳ 2021-2026, chúng lại tiếp tục cay cú và ra sức dùng các chiêu trò cùng đủ thuyết âm mưu, lại hùa với đám chống cộng hải ngoại bên ngoài điên cuồng đem rắp tâm chưa bao giờ thực hiện được ra làm tiếp.

Ngay từ thời gian đầu khi bắt đầu nộp hồ sơ tham gia ứng cử đại biểu quốc hội và hội đồng nhân dân các cấp, đám dân chủ dấy lên phong trào “tự ứng cử đại biểu Quốc hội khóa XV”. Bản thân đám dận chủ và hải ngoại đứng sau chỉ đạo đều biết trò này không ăn thua bởi Đại biểu quốc hội và Hội đồng nhân dân các cấp đều là những người đại diện cho dân nói lên nguyện vọng của người dân, đều được rà soát về phẩm chất chính trị, đạo đức lối sống rất nhiều, đám này nhân thân xấu làm gì có đủ tư cách mà qua vòng gửi xe. Mặc dù vậy, kịch bản đã được dựng, đám dân chủ cử 02 đại diện là Lê Trọng Hùng- Hùng gàn (Hà Nội) và Trần Quốc Khánh (Ninh Bình), những kẻ được chúng mọi người biết đến qua những livestream trên mạng xã hội lồng ghép các nội dung bôi xấu chính quyền, gây hoang mang dư luận trong nhân dân, gây chia rẽ niềm tin của người dân vào sự lãnh đạo của Đảng, đồng thời sử dụng facbook cá nhân để lôi kéo mọi người vào ủng hộ, bỏ phiếu đi qua các vòng hiệp thương. Do hành vi sai phạm ở mức đặc biệt nghiêm trọng, có tính hệ thống, diễn ra trong thời gian dài, nên Lê Trọng Hùng và Trần Quốc Khanh đã bị cơ quan pháp luật khởi tố, bắt tạm giam. Lúc bây giờ những con kền kền VOA, BBC, RFA… bắt đầu phát ra tiếng kêu khó nghe, chúng ra các seri bài vu vạ, quy chụp, bêu riếu chính quyền, công an bắt bớ gây khó dễ cho những người tham gia tự ứng cử ĐBQH.

Việc bắt đúng người đúng tội của số dân chủ lợi dụng quyền tự do dân chủ để phá hoại đất nước, kiếm lợi cho bản thân đều được sự đồng tình nhất chí của người dân, chiêu “tự ứng cử” kết thúc trong bẽ bàng của đám dân chủ và số chống đối trong và ngoài nước. Tuy nhiên, với mục đích và mưu đồ đen tối sẵn có với sự hậu thuẫn về tài chính, vật lực từ các “quỹ hỗ trợ dân chủ”, số dân chủ như Nguyễn Lân Thắng, Nguyễn Văn Đài đang tỵ nạn ở nước ngoài tiếp tục các hoạt động “đấu tranh giả hiệu” để chống phá. Không công khai cài được người qua các vòng hiệp thương của cuộc bầu cử ĐBQH, chúng sử dụng chiêu bài xác định đối tượng có thể “thu mua”, “lôi kéo” và song hành là đối tượng cần bôi đen. Đối tượng mà hiện tại số dân chủ tích cực ủng hộ, kêu gọi mọi người bỏ phiếu là Lương Thế Huy, viện trưởng viện iSS- một trong những tổ chức phi chính phủ mà có tin đồn là sân sau của “tổ chức phản động Việt Tân”;  còn đối tượng chúng lựa chọn để bôi đen cũng là một người tự ứng cử là tổng giám đốc công ty Đại Đồng Tiến ông Trịnh Chí Cường. Trong tóm tắt tiểu sử của ông Cường có ghi là quê quán Quảng Đông, Trung Quốc (đây là gia đình người Việt gốc Hoa ở thành phố Hồ Chí Minh), đám này triệt để dùng chiêu bài “chống Trung Quốc” để công kích xuyên tạc, cho rằng Nhà nước Việt Nam quy phục Trung Quốc đến nỗi để người Trung Quốc xâm nhập vào Quốc hội Việt Nam….

 


Với kịch bản chống phá mặc dù đã được chuẩn bị khá chu đáo như vậy, nhưng việc thành công của cuộc bầu cử đã nói lên tất cả. Những chiêu trò của số rận chủ và sự thất bại thảm hại của số này thêm một lần nữa, có chăng chỉ là một vài điểm nhấn để góp phần vào sự thành công của cuộc bầu cử mà thôi.

VIỆT TÂN XUYÊN TẠC VỀ VIỆC TÙ NHÂN VIỆT NAM ĐI BẦU CỬ

 Ngay sau cuộc bầu cử Quốc hội khóa XV của Việt Nam, diễn ra hôm 23/05/2021, fanpage của đảng Việt Tân và một loạt các trang chống Cộng khác đã tuyên truyền rằng Nhà nước Việt Nam đang “vi phạm luật bầu cử”. Để chứng minh sự vi phạm này, họ đăng hình ảnh một nhóm tù nhân đi bỏ phiếu trong trại giam, và viết rằng lẽ ra các phạm nhân (đã bị mất quyền công dân) không được bỏ phiếu. Dù Việt Tân nói rằng họ lấy hình ảnh này từ “Internet”, bức ảnh vẫn kèm theo logo của VnExpress, một trang tin điện tử chính thống tại Việt Nam. Vì vậy, chúng tôi đã tìm lại bài báo gốc trên VnExpress, để xem bài đăng của fanpage Việt Tân có hay không phản ánh đúng sự thật.



Khi truy cập bài báo gốc, chúng tôi được biết những tù nhân trong ảnh chỉ là người bị tạm giam, tạm giữ, chứ chưa phải là tù nhân đã qua xét xử. Cũng như ở hầu hết các quốc gia khác, ở Việt Nam, người bị tạm giam, tạm giữ vẫn có quyền công dân, nên vẫn được thực hiện quyền bầu cử:



Khi fanpage Việt Tân đưa ra thông tin sai lệch vừa nêu, họ đã hoặc cố tình, hoặc thiếu hiểu biết và vô trách nhiệm. Bởi với trách nhiệm của một người làm truyền thông, lẽ ra họ phải tìm lại bài báo gốc trên VnExpress để kiểm chứng. Hơn nữa, ngay tại nước Mỹ, việc người bị tạm giam, tạm giữ đi bỏ phiếu đã là chuyện rất bình thường:



Sau những vụ bê bối như thế này, người dùng Internet không thể không xem lại tính khách quan, trung thực của những kênh truyền thông có tính đảng phái như mạng lưới của Việt Tân. Dù Việt Tân nhân danh dân chủ, nhân quyền, việc đưa tin sai về bầu cử cho thấy họ chưa sẵn sàng tham gia hệ thống dân chủ đa đảng mà họ đòi thiết lập.

LẠM BÀN KẾT QUẢ BẦU CỬ CỦA LƯƠNG THẾ HUY: SỰ THẤT BẠI CỦA CÁC THẾ LỰC THÙ ĐỊCH

 Ngày bầu cử đại biểu hội đồng nhân dân các cấp nhiệm kỳ 2021-2026 được diễn ra vào ngày 23/5/2021 đã thành công tốt đẹp, số lượng người tham gia bỏ phiếu theo báo cáo của Hội đồng bầu cử quốc gia cho biết cử tri đi bỏ phiếu đạt khoảng 98,43%, hiện tại chưa công bố niêm yết kết quả bầu cử trên các phương tiện thông tin đại chúng nhưng hầu hết kết quả kiểm phiếu ở từng khu vực bỏ phiếu đều đã có, các ứng viên dường như cũng đều đã có thông tin liên quan đến số phiếu của các cử tri bầu cho mình. Ai trúng ai trượt đều đã biết!

Ai cũng đều quan tâm đến kết quả bỏ phiếu của mình nếu đã tham gia ứng cử. Nhưng có một ứng cử viên lại không có bất cứ động thái gì thể hiện sự quan tâm đến kết quả bầu cử mặc dù trước thời điểm bầu cử, ứng cử viên này được rất nhiều người hô hào kêu gọi ủng hộ bỏ phiếu, nhất là từ đám phản động Việt Tân và số dân chủ chống đối trong nước, đây cũng là ứng viên được nhiều cử tri đặt nhiều dấu hỏi nhất trước, trong và sát thời điểm bầu cử, người đó không ai khác là Lương Thế Huy. Vì vậy, kết quả bỏ phiếu bầu cử cho Huy được đông đảo mọi người quan tâm theo dõi.



Theo nguồn tin từ Hội đồng bầu cử quận huyện Hà Đông, Thanh Oai, Thanh Trì- nơi Lương Thế Huy ứng cử để bầu ĐBQH, kết quả Lương Thế Huy không được cử tri các quận huyện này tín nhiệm, số phiếu nói hơi phũ là quá thấp so với việc khua chiêng gõ trống trước đó của số đối tượng và thế lực vận động bỏ phiếu cho Huy, phần trăm bỏ phiếu cho Lương Thế Huy ở các nơi đều không vượt quá 20%. Có lẽ bản thân Huy cũng tiên lượng được kết quả này từ trước rồi, giờ cũng không có bất cứ hành động khua chuông, gõ trống làm gì nữa.

Kỳ bầu cử năm nay, Lương Thế Huy tham gia tự ứng cử vì tự nhiên Huy có ý tưởng trở thành đại biểu dân cử, điều này bất chợt xuất hiện, Lương Thế Huy đã trao đổi như vậy trên các trang báo mạng. Sở trường, năng lực công tác của Huy như Huy từng trao đổi là: “Công việc của tôi hơn 10 năm nay cơ bản đứng giữa cộng đồng người dân và cơ quan Nhà nước; làm nghiên cứu, phân tích rồi đưa những thông tin, quan điểm người dân và gợi ý chính sách cho quá trình soạn thảo các dự luật. Tôi hiểu rõ một luật được làm ra như thế nào và điều gì tạo nên một hồ sơ dự án luật tốt”. Lương Thế Huy khá tự tin, điều này cần, nhưng đại biểu dân biểu phải là người có tâm có tầm đối với các phương diện của xã hội đối với chính sách an sinh xã hội của người dân, chứ đâu chỉ riêng cộng đồng LGBT đâu, Lương Thế Huy nên biết điều đó. Hơn nữa lần bầu cử này, quá nhiều các nhà dân chủ không biết cớ làm sao ủng hộ Huy nhiệt tình ra mặt, chính điều đó đã khiến cử tri không thương tiếc gạch xoẹt cái tên Lương Thế Huy trong phiếu bầu. Khi nhận thấy việc kêu gọi ủng hộ bỏ phiếu cho cho Lương Thế Huy bất thành, truyền thông của đám Việt Tân, số rận chủ cũng “chìm xuồng” ngay từ đó.

 Nếu thực sự Lương Thế Huy còn muốn phấn đấu là người đại biểu của nhân dân, thì  không sao cả, hãy cứ lạc quan lên, cứ cho rằng lần này bản thân Huy chưa có duyên với Quốc hội! Tuổi của Lương Thế Huy vẫn còn trẻ, cứ chỉn chu và phấn đấu tiếp nhưng phải thực tâm cho đất nước, tránh xa và đừng dính dáng đến mấy cái bọn vớ vẩn thì tin rằng bạn vẫn còn cơ hội./.

24/5/21

Không thể xuyên tạc, càng không thể phủ nhận con đường đi lên chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam

 Phạm Trần vừa xuyên tạc sự thật về chức năng, nhiệm vụ và quyền hạn của Quốc hội Việt Nam trong bài viết “Quốc hội Việt Nam có bù nhìn không?” đăng trên Danlambao, thì lại xoay sang chống phá Đảng Cộng sản Việt Nam, con đường đi lên chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam trong bài viết “Những chiếc bánh vẽ của đảng CSVN” cũng đăng trên Danlambao những ngày vừa qua.

“Nhạc nào cũng nhảy” đúng là có thật và Phạm Trần cũng không ngoại lệ. Bài viết nào của Phạm Trần trên mạng xã hội nói chung, Danlambao nói riêng cũng bộc lộ rõ âm mưu, thủ đoạn của một kẻ cuồng tín tự do, dân chủ tư bản chủ nghĩa, mê hoặc chế độ tư bản chủ nghĩa và vì thế, dường như bài viết nào của Phạm Trần cũng tập trung vào nội dung nói xấu, bịa đặt, xuyên tạc về Đảng Cộng sản Việt Nam, chủ nghĩa Mác – Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh – nền tảng tư tưởng của Đảng; về chủ nghĩa xã hội và chế độ xã hội chủ nghĩa đang xây dựng ở Việt Nam…
Trong bài viết “Những chiếc bánh vẽ của đảng CSVN“, một lần nữa Phạm Trần cố tình xuyên tạc và trích dẫn, cắt cúp một số nội dung có chủ đích trong bài viết ngày 16/5/2021: “Một số vấn đề lý luận và thực tiễn về chủ nghĩa xã hội và con đường đi lên chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam” của GS, TS Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam.

Vì thế, việc làm rõ 5 nội dung cơ bản trong bài viết của Tổng Bí thư là quan trọng và cần thiết, để mỗi cán bộ, đảng viên và các tầng lớp nhân dân hiểu đúng bản chất vấn đề lý luận và thực tiễn về chủ nghĩa xã hội và con đường đi lên chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam theo lý luận chủ nghĩa Mác – Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh; đồng thời thấu triệt nguyên tắc chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh là nền tảng tư tưởng của Đảng Cộng sản Việt Nam và đó là sự thật không thể phủ nhận, để kiên định bản lĩnh chính trị trước những âm mưu, thủ đoạn xuyên tạc của Phạm Trần và những kẻ cơ hội chính trị, phản động, thù địch về bản chất một số vấn đề cơ bản sau:
Một là, chủ nghĩa xã hội trong tư tưởng Hồ Chí Minh rất giản dị “là làm sao cho dân giàu nước mạnh”; “là mọi người ăn no mặc ấm, sung sướng, tự do”; “là công bằng hợp lý: Làm nhiều hưởng nhiều, làm ít hưởng ít, không làm thì không hưởng. Những người già yếu hoặc tàn tật sẽ được Nhà nước giúp đỡ chăm nom”; “là tất cả mọi người các dân tộc ngày càng ấm no, con cháu chúng ta ngày càng sung sướng”; “là mọi người cùng ra sức lao động sản xuất để được ăn no mặc ấm và có nhà ở sạch sẽ”… Vì thế, “nói một cách tóm tắt, mộc mạc, chủ nghĩa xã hội trước hết nhằm làm cho nhân dân lao động thoát nạn bần cùng, làm cho mọi người có công ăn việc làm, được ấm no và sống một đời hạnh phúc”[1].
Và cũng vì thế, không phải ngẫu nhiên khi miền Bắc được giải phóng và đi lên xây dựng chủ nghĩa xã hội, Chủ tịch Hồ Chí Minh lại nhấn mạnh rằng: “Ở miền Bắc, chúng ta đang ở trong giai đoạn quá độ lên chủ nghĩa xã hội. Cuộc cách mạng xã hội chủ nghĩa là một cuộc biến đổi khó khăn nhất và sâu sắc nhất. Chúng ta phải xây dựng một xã hội hoàn toàn mới xưa nay chưa từng có trong lịch sử dân tộc ta… Chúng ta phải thay đổi quan hệ sản xuất cũ, xóa bỏ giai cấp bóc lột, xây dựng quan hệ sản xuất mới không có bóc lột áp bức. Muốn thế chúng ta phải dần dần biến nước ta từ một nước nông nghiệp lạc hậu thành một nước công nghiệp… Chúng ta phải biến một nước dốt nát, cực khổ thành một nước văn hóa cao và đời sống tươi vui hạnh phúc”[2].
Hai là, về bản chất, chủ nghĩa xã hội thực sự là một chế độ mới, khác biệt, ưu việt, đầy tính nhân văn so với các chế độ xã hội trước đó như công xã nguyên thủy, chiếm hữu nô lệ, phong kiến, tư bản chủ nghĩa và đó là giai đoạn đầu của chủ nghĩa cộng sản. Cũng theo Chủ tịch Hồ Chí Minh, thì “chỉ có chủ nghĩa cộng sản mới cứu nhân loại, đem lại cho mọi người không phân biệt chủng tộc và nguồn gốc sự tự do, bình đẳng, bác ái, đoàn kết, ấm no trên quả đất, việc làm cho mọi người và vì mọi người, niềm vui, hòa bình, hạnh phúc”[3]. Chủ nghĩa xã hội được hiểu với tư cách là một chế độ xã hội thuộc hình thái kinh tế – xã hội cộng sản chủ nghĩa, mà việc xây dựng và hoàn thiện nó là một quá trình lịch sử lâu dài, để từng bước đạt tới mục tiêu.
Đó chính là một chế độ xã hội do Đảng Cộng sản lãnh đạo; trong đó, nhân dân lao động làm chủ và mọi quyền lực đều thuộc về nhân dân; là xã hội luôn chăm lo đến lợi ích vật chất và lợi ích tinh thần của mỗi người dân. Đó là một xã hội kết hợp hài hòa giữa lợi ích cá nhân với tập thể và lợi ích xã hội, giải quyết thỏa đáng giữa cống hiến và hưởng thụ; đồng thời, cũng là một xã hội mà sự phát triển tự do của mỗi người là điều kiện cho sự phát triển tự do của mọi người…
Ba là, Việt Nam lựa chọn con đường xã hội chủ nghĩa là bởi rằng, trên hành trình tìm đường cứu nước, Nguyễn Ái Quốc – Hồ Chí Minh đã đến với chủ nghãi Mác – Lênin; đã lựa chọn và đứng trên lập trường của giai cấp vô sản để xác định rằng: trước hết, phải thành lập Đảng Cộng sản – đội tiền phong của giai cấp công nhân và dân tộc; Đảng phải lãnh đạo nhân dân tiến hành giải phóng dân tộc bằng một cuộc cách mạng vô sản và bước phát triển tiếp theo là xây dựng chủ nghĩa xã hội.
Và vì thế, Cương lĩnh chính trị đầu tiên của Đảng năm 1930 đã khẳng định rõ con đường: “Làm tư sản dân quyền cách mạng và thổ địa cách mạng để đi tới xã hội cộng sản”- tức là tiến hành cách mạng dân tộc dân chủ để thực hiện mục tiêu độc lập dân tộc và người cày có ruộng, từng bước đưa đất nước tiến lên xây dựng chủ nghĩa xã hội.
Xuyên suốt tiến trình lãnh đạo cách mạng Việt Nam, văn kiện của Đảng qua các kỳ Đại hội đều khẳng định con đường độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội. Sau khi cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước kết thúc thắng lợi, cả nước thống nhất, cùng đi lên chủ nghĩa xã hội và nhất là trong hơn 35 năm thực hiện công cuộc đổi mới và hội nhập quốc tế, độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội được Đảng ta, nhân dân ta kiên định thực hiện, bất chấp sự chống phá điên cuồng của các thế lực thù địch, bất chấp sự sụp đổ của Liên Xô và các nước xã hội chủ nghĩa ở Đông Âu.
Trong mọi thời điểm, mọi hoàn cảnh, nhiệm vụ xây dựng chủ nghĩa xã hội và bảo vệ Tổ quốc xã hội chủ nghĩa đã trở thành bài học đầu tiên được Đảng rút ra tại Đại hội lần thứ VII, đó là: “Nắm vững ngọn cờ độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội. Đó là bài học xuyên suốt trong quá trình cách mạng nước ta. Độc lập dân tộc là điều kiện tiên quyết để thực hiện chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa xã hội là cơ sở đảm bảo vững chắc cho độc lập dân tộc”.
Tiếp đó, Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội (bổ sung, phát triển năm 2011) tại Đại hội XI của Đảng đã khẳng định: “Đi lên chủ nghĩa xã hội là khát vọng của nhân dân ta, là sự lựa chọn đúng đắn của Đảng Cộng sản Việt Nam và Chủ tịch Hồ Chí Minh phù hợp với xu thế phát triển của lịch sử”[4] .
Bốn là, từng bước xây dựng được chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam chính là quá độ đi lên chủ nghĩa xã hội, được xác định trong Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội năm 1991 tại Đại hội VII là: “Nước ta quá độ lên chủ nghĩa xã hội, bỏ qua chế độ tư bản” và Nghị quyết Đại hội IX của Đảng đã chỉ ra cụ thể hơn: “Con đường đi lên của nước ta là sự phát triển quá độ lên chủ nghĩa xã hội bỏ qua chế độ tư bản chủ nghĩa, tức là bỏ qua việc xác lập vị trí thống trị của quan hệ sản xuất và kiến trúc thượng tầng tư bản chủ nghĩa, nhưng tiếp thu, kế thừa những thành tựu mà nhân loại đã đạt được dưới chế độ tư bản chủ nghĩa, đặc biệt về khoa học và công nghệ, để phát triển nhanh lực lượng sản xuất, xây dựng nền kinh tế hiện đại”[5].
Năm là, sau hơn 35 năm đổi mới, đúng như Tổng Bí thư đã khẳng định, “lý luận về đường lối đổi mới, về chủ nghĩa xã hội và con đường lên chủ nghĩa xã hội của Việt Nam ngày càng hoàn thiện và từng bước được hiện thực hóa”. Hơn nữa, thực tiễn đi lên chủ nghĩa xã hội cho thấy, xây dựng nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản là hình thức tối ưu thực hiện quyền lực của nhân dân. Việc phát triển văn hóa là nền tảng tinh thần của xã hội, để văn hóa trở thành sức mạnh nội sinh, động lực phát triển đất nước và bảo vệ Tổ quốc được chú trọng chính là thành tựu về lý luận của Đảng; là kết quả sự tổng kết thực tiễn và tiếp thu, vận dụng sáng tạo chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh cũng như những thành tựu của về văn hóa của nhân loại.
Cùng với đó, việc “đưa ra quan niệm phát triển kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa là một đột phá lý luận rất cơ bản và sáng tạo của Đảng ta, là thành quả lý luận quan trọng” đúng như đồng chí Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã khẳng định trong bài viết. Bởi, thực tiễn công cuộc đổi mới cho thấy, kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa chính là/được coi là công cụ, phương tiện xây dựng chủ nghĩa xã hội, xây dựng mô hình kinh tế tổng quát ở Việt Nam…
Tựu trung lại, đi lên chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam là tất yếu khách quan. Lý luận và thực tiễn đều cho thấy, bài viết của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng rất rõ ràng và chặt chẽ, song Phạm Trần đã cố tình lèo lái để định hướng dư luận. Vì thế, cần phải nhận diện rõ âm mưu và sự dẫn dắt có chủ ý của Phạm Trần nhằm xuyên tạc nội dung bài viết của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng; đồng thời, khẳng định rằng, Phạm Trần đã nhầm! Ngôn ngữ vừa kích động vừa mị dân kiểu xúc xiểm như: Nguyễn Phú Trọng đã “tấn công chủ nghĩa tư bản”, “tại sao Việt Nam lấy chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh làm nền tảng xây dựng đất nước để “qúa độ” lên xã hội chủ nghĩa”, “dân chủ – kinh tế kiểu gì?”, “chưa bao giờ nhân dân ủy quyền hay bỏ phiếu tán thành cho đảng “lãnh đạo đất nước” mà đảng đã tự khoác áo lãnh đạo cho mình như đã ghi trong Điều 4 Hiến pháp”, nhất là “Tổng Bí thư nói như vậy” thì thực tế ra sao khi những mặt trái, tình trạng “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” đang tồn tại trong Đảng… của ông thật ra cũng chỉ là tiếng than rên yếu ớt và lạc lõng!

Trung sĩ Công an cứu người đuối nước, lan tỏa điều tốt đẹp trong cuộc sống

  Trung sĩ Công an cứu người đuối nước, lan tỏa điều tốt đẹp trong cuộc sống      Phát hiện 2 cháu bé đang chấp chới giữa dòng nước, không q...