8/2/22

VIỆT NAM - ĐẤT NƯỚC TỰ HÀO

        Việt Nam một đất nước tuyệt vời có những cánh rừng bát ngát, đồi núi trập trùng, đồng lúa rộng cánh cò bay, có đủ cả núi non biển sâu, những con sông uốn lượn xẻ dọc từng mảnh đất để chu cấp cho ta phù sa và tôm cá.

        Đất nước ta đẹp thế mà có người không thích nó, không yêu nó, nỡ lòng nào mà dũ bỏ nó, tàn phá nó, nỡ lòng nào bỏ nó mà ra đi. Nếu như tất cả chúng ta bỏ nó mà đi, để nó cô quạnh, để nó bị người ta lấn chiếm và khai thác nó. Chúng ta đau, tổ tiên chúng ta cũng đau chứ!

        Đất nước nào mà không trải qua những thăng trầm của lịch sử? Chỉ học qua sách vở về lịch sử nước nhà, chúng ta đã thấy tổ tiên chúng ta gìn giữ đất nước này với biết bao công sức, kể cả máu và xương. Lịch sử cận đại cũng đủ cho chúng ta thấy điều đó.


        Các thế lực ngoại bang muốn chúng ta nghèo, muốn chúng ta làm nô lệ, muốn chúng ta là những kẻ tôi tớ để họ sai khiến. Những kẻ muốn chúng ta như thế đương nhiên là những kẻ vừa giàu vừa mạnh. Đâu phải chúng ta muốn nghèo, họ làm cho chúng ta kiệt quệ như vậy đấy chứ? Nếu chúng ta không vùng lên để làm chủ giang san thì chúng ta vẫn còn nghèo, vẫn là kẻ tôi tớ. Vâng, cuộc Cách mạng Dân chủ Nhân dân ra đời chính là nhằm mục đích đó.

        Người Việt Nam chúng ta hiểu điều đó, sẵn sàng hy sinh để đạt được điều đó. Một khi đã đạt được rồi thì chúng ta gắn bó với nó, chăm chút cho nó ngày càng giàu mạnh, ngày càng đẹp hơn. Bạn có ngôi nhà riêng để bạn chăm chút thì chúng ta có ngôi nhà chung, chúng ta mỗi người một tay chăm chút nó.

        Chân lý thật đơn giản như vậy mà vẫn còn có người không hiểu. Nhiều người quên mất những năm tháng cả đất nước kiệt quệ, nghèo đói hiển hiện khắp nơi, thiên nhiên bị chất độc và bom đạn cầy xới, tàn phá. Trong hoàn cảnh nghèo đó ấy chúng ta đứng lên, rũ bùn mà đứng lên, xây dựng lại ngôi nhà chung của chúng ta.

        Chỉ bằng sức lực của chúng ta, chúng ta đã dựng nên biết bao công trình – nào đào hầm xuyên núi cho việc đi lại thuận tiện hơn; nào việc cắm sâu những mũi khoan xuống đáy biển để dò tìm mạch dầu mà khai thác; nào những cây cầu dài cầu ngắn bắc qua sông cái sông con; nào lúa chất đầy kho, đang từ một nước thiếu ăn trở thành nước đứng đầu về xuất khẩu gạo, mà lại là loại gạo ngon nhất thế giới nữa chứ! Rồi mấy ngày hôm nay, hàng ngàn xe chở trái cây, hải sản chờ đợi để đưa vào một thị trường với hàng tỷ dân, mới chỉ một vụ, chúng ta đã thu về trên một tỷ USD từ thị trường này.

        Ngày xưa làm gì có cảnh này? Đúng không? Nhiều người quên mất rằng để được như vậy chính là từ công sức của mỗi chúng ta chứ có người ngoài nào vào đây làm thay chúng ta? Công sức của chính chúng ta bỏ ra thế mà lại quên, lại oán lại trách!

        Còn thể chế chính trị hiện nay, nó hình thành để phục vụ cho ai? Nó đâu có phục vụ cho những nhà tài phiệt, cho nhân dân đó chứ! Nếu không có thể chế chính trị này thì tài nguyên trên rừng, trong lòng đất, dưới đáy biển khơi đã nằm trong tay các nhà tư sản mại bản, như những nước có thể chế được gọi là “dân chủ” mà thực chất dân đầu có được làm chủ? Tất cả tài nguyên quốc gia chỉ nằm trong tay một số người.

        Ấy thế mà người ta ca ngợi mãi cái thứ dân chủ ấy. Không lẽ dân chủ nghĩa là chia hết tài nguyên quốc gia cho trăm triệu dân để mỗi người làm chủ một ít, tự ý khai thác theo sở thích?

        Một thể chế ra đời dám thách thức cả một hệ thống luôn rình rập để chống lại, để phá hoại, để làm cho nó sụp đổ. Nhưng dù vậy nó vẫn đứng vững và phát triển, và người ta đã định ra mục tiêu trong hai mươi năm nữa đất nước ta sẽ trở thành một quốc gia giàu có. Một quốc gia mà làm được như vậy là vĩ đại chứ, là đáng tự hào chứ?

        Cũng buồn lòng vì trong một gia đình có những đứa con hư. Chúng nghe theo sự lôi kéo của các tổ chức chống đối ở nước ngoài, nhận những đồng tiền nhơ bẩn, vâng lời chúng về phá hoại gia trang, làm băng hoại truyền thống của dân tộc.

        Cái gì làm nên sự giàu có đó? Là chúng ta, người sẽ chăm chút và giữ gìn ngôi nhà chung với sự giúp đỡ vô tư của bạn bè. Là chúng ta có tấm lòng yêu quý nó, sẵn sàng đứng ra vun đắp nó, bảo vệ nó. Nếu ai không có ý thức và tấm lòng như vậy đều là những kẻ vô ơn, không đáng để người đời tôn trọng.

        Tôi tự hào về quê hương tôi, vì dân tộc tôi, vì chính quyền chúng tôi có!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Trung sĩ Công an cứu người đuối nước, lan tỏa điều tốt đẹp trong cuộc sống

  Trung sĩ Công an cứu người đuối nước, lan tỏa điều tốt đẹp trong cuộc sống      Phát hiện 2 cháu bé đang chấp chới giữa dòng nước, không q...